Thứ Ba, 4 tháng 8, 2009

U Uẩn



Tôi người con gái mắt xanh mầu hồ hải
tóc ánh vàng như nắng nhạt ban mai
tâm hồn sao vang mãi tiếng thở dài
vì là gái Pháp mà yêu anh, trai Việt

Mình quen nhau trong mùa xuân diễm tuyệt
ân tình dài thêm thắm thiết khi thu sang
Tôi say mê học tiếng Việt dịu dàng
mong sẽ dược làm dâu gia đình Việt

Thời gian không chiều lòng kẻ yêu nhau tha thiết
anh hồi hương khi học đã thành tài
Ga Lyon sương trắng buốt tim ai
tôi xót xa : “ biết đâu đây là lần vĩnh biệt “ ?

Thư dần thưa lời không còn nồng nhiệt
Trái u sầu dần chĩu nặng tim tôi
đã biết yêu chỉ để khổ đau thôi
sao tôi vẫn yêu hoài yêu da diết …

Mùa xuân con gái không còn tươi đẹp
tình đã tan như phấn nhạt đêm tàn
Nghe đau thương nước mắt chợt giăng ngang
vì là gái Pháp mà yêu anh, trai Việt ...

Thanh Ngọc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.