Thứ Năm, 31 tháng 5, 2018

Il Mare - Biển Nắng Xanh



Lời Ý: AnnalisaQuaroni – S.Giorgio su Legnano ( MI )
Lời Việt: Anh Tuấn
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Trình bày: Thanh Ngọc & Anh Tuấn


Il mare
non può rivelare
i suoi segreti
le cose che ha visto
le frasi che ha sentito…
Il mare
assiste
ai fatti della vita
in silenzio…
Si lascia attraversare
dai raggi del sole
si lascia scaldare
dai raggi del sole
Il mare
racchiude la vita
Il mare
circonda la vita.
AnnalisaQuaroni – S.Giorgio su Legnano ( MI )
Biển
Biển
không thể thổ lộ
những điều bí mật của chính mình
những gì biển đã thấy
những lời biển đã nghe
Biển chứng kiến
những dữ kiện của đời sống
trong thầm lặng
Biển đón nhận
tia nắng mặt trời
biển để mặc tia nắng mặt trời
sưỏi ấm
Biển
khép kín đời sống
Biển
Vây quanh đời sống


Biển Nắng Xanh


Lời Việt: Anh Tuấn ( 2013 )
1.
Biển nắng xanh
Thầm kín, trăng sao trên trời
Là trời xanh buông lơi
nồng thắm ơi, làm hồng mắt môi
Lời nói yêu, cho tim thêm yêu đời...
Biển xanh ơi
Ngàn sóng rơi, chìm mắt nai
Ánh dương rạng ngời
Lặng thầm... chơi vơi...
Sưởi ấm tim, ngất ngây nhịp bước vui
mặc áo tiên, và tiếng chim...
Biển sóng xa, và cát êm
mịn mát chân, xoay địa cầu
Biển rất xanh, bước chân người
say cõi đời
Đời sống ơi, em yêu đời
Yêu chẳng vơi
2.
Biển đứng đây
ngàn sóng, vây quanh mây trời
Ngàn vì sao buông lơi
Làm lá rơi chìm mùa nắng rơi
Choàng áo thu, thênh thang trong sương mù
Biển êm ru
Lời nói yêu, I love you
Để tim ngục tù
Nhạc tình ...thiên thu
Màu trắng tinh, đắm say màu áo xinh
Đẹp ánh trăng, ngời sáng đêm ...
Biển sóng ngân, và bước chân
mịn mát êm, đêm Nguyệt Cầm
Biển rất xanh , bước chân người
say đắm rồi (2)
Đời sống ơi, em yêu người
Yêu chẳng vơi ...(3




Check this out on Chirbit


Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2018

Cơn Nhớ Thủy Triều



Trình bày: Thanh Ngọc
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Thơ: Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích







Check this out on Chirbit


Thứ Tư, 23 tháng 5, 2018

Anh Ở Đâu, Giấc Mơ Của Em?



Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Lời Ý & Trình bày: Thanh Ngọc



 Lời Việt: Thanh Ngọc
Anh Ở Đâu, Giấc Mơ Của Em?
Trong tim em đơn côi , trong cơn mơ xa xôi, như thinh không chơi vơi, không người yêu dấu.
Như mây bay trong hoang sơ, âm u vương sương giăng tơ, không người yêu dấu.

ĐK

Tìm một người trong cõi thế , còn ẩn chìm trong bóng tối, biết bao nhiêu tháng ngày;
để em cô đơn một đời, đắm trong cơn buồn dài, ngẩn ngơ với nỗi niềm rã rời.ĐK

Thâm u trong không gian, muôn sao vương hơi sương băng, xanh xao trăng đêm thêm lung linh, thoáng bóng hình từ xa xăm;
 nghe như anh yêu thương đã đang đến gần bên em.
Người em luôn ước muốn, hãy đến bên em không xa rời, đã bao cơn mơ dài, vắng lặng đơn côi…

Thanh Ngọc




Check this out on Chirbit



Thứ Ba, 22 tháng 5, 2018

Sắt Son



Thơ: Anh Tuấn
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Trình bày: Thanh Ngọc


Còn Em Với Nụ Cười *
Anh Tuấn
Còn em với nụ cười
Nụ hồng ngọt son môi
Thắm tươi màu hạnh phúc
Tình yêu rất tuyệt vời
Ngày xuân nắng huy hoàng
Cài trên tóc em ngoan
Ngọt ngào như hơi thở
Về gọi gió trên ngàn
Hạ hanh má em hồng
Làm e thẹn cánh nhung
Lung linh trong ánh mắt
Phượng đỏ đắp tình chung
Thu say giấc mơ màng
Trong tiếng hát miên man
Cung trầm yêu cung thứ
Làm cho lá thêm vàng
Đông mặc áo da trời
Hong nhịp thở chơi vơi
Run run tim khẽ nói
Yêu anh đến muôn đời
Xuân thu hạ không rời
Đông môi ấm tìm môi
Nồng nàn như áo gối
Còn em với nụ cười ...
ATS


Check this out on Chirbit


Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2018

Valeria, Tình Yêu Của Tôi!



Khi người ta không có tiền hoặc có ít tiền thì tiền bạc là nỗi khát khao cao độ, là cái đích mà ai cũng mong đạt được, thế nhưng khi có nhiều tiền trong tay thì tự dưng lại thấy dửng dưng, và đôi khi thấy cái câu “ tiền bạc không đem lại hạnh phúc “ thật là chí lý! Gần nửa năm nay tôi đã nghiệm ra điều đó sau khi Marta, người chị cuối cùng trong ba người chị của tôi nhắm mắt xuôi tay, để lại một gia tài kết xù, làm tài sản của tôi gia tăng cực độ, sau những gia tài mà tôi thừa hưởng từ hai ngưởi chị ra đi từ trước, một người không có chồng và một người thì tuy lập gia đình nhưng không có con. Marta là người chị giàu có nhất vì kết hôn với một người đàn ông lớn hơn khá nhiều tuổi nhưng tiền bạc không kể xiết, nên sau này đã qua đời trước chị mười năm. Họ cũng không có con nhưng người anh rể rất yêu vợ và tốt tánh nên chấp nhận điều đó. Mọi tình thương họ dành hết cho tôi, là người em trai nhỏ tuổi nhất trong bốn chị em và tánh tình ngay thẳng, giàu tình cảm đã làm cho các chị và hai anh rể thuở sinh thời yêu quý, và đôi khi xem tôi như con vì tôi thua người chị sanh sau cùng những 20 tuổi. Thay cha mẹ đã qua đời vì tuổi già sức yếu, họ luôn chăm lo và nâng đỡ tôi.

Bây giờ thì tôi là người duy nhất còn lại trong gia đình, sự cô đơn trống vắng làm tôi cảm thấy đau buồn và hụt hẫng vô kể vì tôi không có vợ để dựa dẫm tinh thần. Vốn là người giản dị, tôi vẫn sống rất bình thường trong căn nhà cố hữu của mình. Ngoài việc thường trích tiền ra làm việc thiện, tôi không dùng xe hơi đắt tiền, không ăn mặc những trang phục hàng hiệu, vẫn giữ lại và để trống căn nhà đẹp của chị Marta, là nơi lưu giữ những kỷ niệm thân thương với gia đình anh chị ấy, từng là nơi họp mặt tất cả gia đình trong những dịp lễ lộc. Cũng vì vậy mà không một người hàng xóm nào biết được tôi đã giàu như thế nào, có hai chục triệu Euro trong tay.Tôi từng ngỏ ý tặng căn nhà đó cho Valeria nhưng nàng từ chối. Valeria, người phụ nữ đã khiến tôi say mê từ rất lâu và theo đuổi mãi nhưng nàng luôn cự tuyệt lời cầu hôn,  dù vẫn để tôi lui tới như một người bạn thân.

Không hiểu kiếp trước chúng tôi có nợ gì nhau mà tôi kiếp này không làm sao không tơ tưởng đến nàng, người đẹp có vóc dáng kiều diễm như búp bê Barbie với bộ ngực nở nang, vòng eo bằng chét tay, đôi mông tròn gợi cảm , tay chân nuột nà xinh xắn. Nước da trắng mịn của nàng làm tôi lúc nào cũng muốn ve vuốt trong khi nàng hay than phiền là thích có làn da rám nắng, mỗi khi đi biển thì luôn phơi nắng nhưng chỉ hồng hào hơn rồi sau đó lại trở lại màu trắng mát như trước. Khuôn mặt nàng hình trái tim rất hoàn hảo với đôi mắt nhung to, sống mũi cao thanh tú, đôi môi mọng và chiếc cằm chẻ xinh xắn. Đã vậy nàng lại thích và biết trang điểm, ăn mặc, đôi bàn tay với những ngón dài có móng sơn thay đổi màu mỗi tháng thật đẹp làm tôi thích nắm lấy và đôi khi hôn nhẹ lên. Người vừa đẹp vừa điệu, vừa diện, vừa vui vẻ cởi mở, có duyên làm không phải mình tôi mà biết bao người cứ vây quanh mỗi  khi nàng xuất hiện ở những buổi tiệc hay phòng khiêu vũ.

Tôi còn nhớ mãi cảm giác như bị điện giật khi gặp nàng lần đầu tiên, lúc đó nàng đã có phong thái rất chững chạc tuy nhìn rất trẻ và đẹp mê hồn trong chiếc váy màu xám nhạt thanh nhã và sang trọng, nàng ngồi giữa đám bạn gái cũng xinh đẹp nhưng vẫn toả sáng như ánh mặt trời, làm tôi không thể rời mắt khỏi nàng. Sau khi nàng khiêu vũ vài lần với người khác tôi đã bạo dạn đến làm quen và mời nàng nhẩy. Có lẽ nàng cũng đã thấy ánh mắt như nam châm của tôi hướng về mình nên nàng cũng vui và nhận lời. Phụ nữ mà, ai chẳng thích được chiêm ngưỡng!

 Sau vài lần gặp gỡ ở phòng khiêu vũ, chúng tôi đã thân hơn và tôi đã xin được số điện thoại của nàng. Tôi thường xuyên liên lạc, còn ngỏ lời cầu hôn dù biết nàng đã có chồng. Theo những câu khơi chuyện thì tôi cảm thấy nàng không còn yêu chồng, dù rằng khi nàng lập gia đình với anh ấy, một người điển trai, là do tình yêu, ở độ tuổi mười tám, còn quá trẻ nên còn bồng bột. Thời con gái qua đi quá sớm làm sau đó nàng cảm thấy nuối tiếc, khi lẽ ra là cánh chim bay nhẩy trong những khung trời mới lạ thì nàng phải giam mình vào những công việc nội trợ nhàm chán, phải lo giặt ủi từng cái sơ mi cho chồng, và đứa con ra đời càng làm nàng đầu tắt mặt tối. Cho đến khi nàng quyết định đi làm thì tình trạng càng tệ hơn khi người chồng không hề biết phụ vợ, khiến mỗi ngày qua đi là một ngày mệt mỏi cùng cực! Tôi tin nàng sẽ sống thoải mái hơn với tôi nên luôn dụ dỗ nàng bỏ chồng theo tôi, vì thời gian tôi quen nàng thì cậu con trai của nàng đã khá lớn. Nàng luôn từ chối, với nhiều lý do, nhiều khi còn trách tôi sao cứ theo tán tỉnh nàng mãi, và nàng luôn khuyên tôi tìm bạn gái khác, chưa vướng bận, sẽ đem lại hạnh phúc cho tôi, nhưng tôi thì cũng như nàng, khăng khăng với tâm tình của mình!

Thật ra tôi cũng là một gã coi được với dáng vẻ cao ráo và hơi gầy, cũng nhiều cô gái để ý đến tôi, nhất là những bà chị khi còn sống luôn chấm đám này đám nọ cho tôi, cũng có những nàng trông dễ thương, hiền thục, nhưng tôi đã trao trái tim cho Valeria nên không thấy cảm xúc trước các phụ nữ ấy. Vả lại, công việc giới thiệu sản phẩm của hãng rượu, tìm khách hàng mới làm tôi cũng khá bận rộn và luôn đi đó đi đây, nên tôi cũng không có nhiều thời gian rảnh để tìm hiểu họ.

Valeria sau năm năm quen tôi thì nàng chính thức ly dị khi con trai đủ 18 tuổi, đã trưởng thành. Nàng phải dậy sớm để đi làm nên thường đi ngủ sớm, tôi chỉ có thể gọi điện thoại chuyện vãn với nàng trước 9 giờ tối. Ngày cuối tuần thì nàng có những công việc phải làm, gặp gỡ bạn gái nên thỉnh thoảng mới cho phép tôi mời nàng đi ăn đi chơi. Dù đã tự do nhưng nàng vẫn không mặn mà với lời cầu hôn tôi luôn nhắc lại mỗi khi nàng vui vẻ. Với cái cớ là vết thương của cuộc ly dị chưa lành, nàng chưa cảm thấy muốn tái diễn lại vở kịch hôn nhân, luôn trách tôi sao không hài lòng làm một người bạn dễ thương của nàng. Tôi buồn lắm, nhưng trách nàng có nghĩa là mất nàng nên tôi thường gượng gạo với câu nói cố hữu là tôi sẽ chờ đợi đến khi nào nàng biến tôi thành người hạnh phúc nhất trên đời, được đi bên nàng mặc bộ áo cưới lộng lẫy trong giáo đường đầy hoa tươi, ngày đám cưới của chúng tôi. Nàng hay cười lớn và nói là tôi cũng văn vẻ nhỉ, khác hẳn thường nhật là người không biết mồm mép. Ôi, phụ nữ, họ luôn yêu bằng tai, luôn thích những chàng khéo ăn nói, biết dùng những lời tán tụng hoa mỹ làm cho họ hãnh diện.

Giai đoạn đó nàng luôn có những buồn vui bất chợt, khi thì tươi như hoa, khi thì lạnh lùng xa vắng, từ chối ra ngoài với tôi. Đôi khi nàng còn nói thẳng là đừng theo nàng nữa vì nàng không muốn! Tuy nhiên sau đó thì nàng lại điện thoại cáo lỗi với tôi làm tôi hết giận ngay!

Bạn bè thân mắng tôi như tát nước khi thấy tình cảnh của tôi, họ khuyên quên nàng đi, hãy xây dựng cho mình một cuộc sống êm ả bên người phụ nữ biết yêu thương, tử tế với tôi. Họ không hiểu được là nếu dễ dàng như thế thì làm sao thế nhân lại gọi người khi đang yêu giống như bị ma tình ám ảnh, như những người nghiện rượu thì không thoát khỏi ma men! Valeria, em đã có bùa ngải gì buộc tôi vào tròng vậy, khi tôi còn chưa được hôn lên mái tóc hung đỏ óng ả của em, mái tóc làm khuôn mặt em càng thêm rạng rỡ!
   
Tình trạng cứ như vậy trong khi thời gian trôi nhanh đến chóng mặt, và tôi biết điều đó khi mái tóc đã pha màu, đã thưa thớt hơn. Sắc đẹp của nàng cũng có phần phai đi nhưng không đáng kể. Có lẽ vì nàng biết giữ gìn nhan sắc và tân trang bằng thẩm mỹ viện, thân hình thì vẫn hoàn hảo như xưa. Tôi vẫn khuyên nàng không cần phải chú trọng nhiều đến hình thức vì không cần thiết, vì tôi sợ biết đâu sự sửa sang sẽ gây hại cho nàng như những phụ nữ sửa sắc đẹp mà không thành công, chỉ tiền mất tật mang, có khi lại hại đến sức khỏe, tính mạng. Lời thật này làm nàng có vẻ không vui và có lẽ mơ hồ cảm thấy tôi chưa chắc đã có nhiều quan điểm giống như nàng, tán thưởng những gì nàng muốn làm! Đối lại nàng cũng thường than phiền là sao tôi không mặc y phục hàng hiệu khi có một núi của, tiền bạc mà không xử dụng thì có nghĩa lý gì. Tôi trả lời là đàn ông không cần chưng diện, tiền bạc là để nàng dùng thôi. Nàng cười nói tỉnh bơ:

-          Anh hãy chứng minh bằng cách mua xe Mercedes cho em nhé, em muốn anh sẽ chở em trên xe đó!
-          Được thôi, và anh sẽ đóng mọi thứ tiền bảo hiểm xe cho em. Khi nào em thích thì chúng ta sẽ đi chọn một chiếc nhé.

Nàng cười vui vẻ nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa nhắc lại chuyện ấy. Còn việc tôi làm thẻ tín dụng và bỏ tiền vào cho nàng tiêu xài nhân dịp sinh nhật nàng, và bảo khi hết tiền cho tôi biết, thì nàng không từ chối. Đúng rồi, việc làm mới chứng minh được hơn là nói suông. Còn điều  tôi nói sẽ làm di chúc cho nàng thừa hưởng nếu như tôi qua đời thì nàng có vẻ hơi dửng dưng, có lẽ nàng nghĩ biết ai sẽ chết trước với những bất trắc trong đời sống, là tai nạn, bệnh tật và đôi khi do những kẻ tâm thần sát hại mình; và nếu như tôi sống lâu thì đến khi chết trước nàng thì lúc đó nàng đã già nua, ăn còn không nổi, xài tiền gì nữa!

Mặt khác, sau một lần đổ vỡ thì hình như ai cũng không còn tin vào hôn nhân. Nàng đã sống một mình quen rồi nên muốn sống tự do, không còn phải lo lắng cho một mái gia đình, nơi người phụ nữ ít nhiều phải tùy thuộc vào chồng, không thể muốn làm gì cũng được. Ngoài ra nàng vẫn có đủ tiền để tiêu xài thoải mái và ngay cả cung cấp thêm cho con trai, đã kết hôn và có con nhưng tiền bạc hơi thiếu thốn vì vợ không đi làm. Những lời trấn an của tôi là sẽ để nàng hoàn toàn tự do nhưng nàng vẫn ngần ngại, ngay cả khi tôi nói sẽ để nàng được biệt lập khi chúng tôi có hai phòng ngủ riêng biệt. Tôi thật sự ao ước được có nàng trong đời tôi, được nhìn thấy nàng hàng ngày, được ôm ấp người tôi yêu dấu đã hai mươi năm nay. Tôi muốn hương thơm từ người nàng sẽ tạo thêm sinh khí cho căn nhà vắng vẻ của tôi,  căn nhà mà chỉ có bóng dáng của người đến giúp việc nhà vài tiếng một ngày

-          Valeria, anh rất yêu và muốn chiều chuộng em. Anh sẽ tặng em những gì em thích và viết di chúc để lại tài sản cho em. Chúng ta không nên kéo dài tình trạng này, lấy anh nhé.
-           
Nàng cười tủm tỉm, nháy mắt với tôi, một cử chỉ thật đáng yêu:

-          Bây giờ em cũng lo sợ khi nghĩ đến tuổi già sắp đến, lúc đó sẽ rất cô đơn phải không anh?

- Đúng vậy. Anh không những muốn lo cho em mà còn cho con em sau này nữa.

Lời nói chân thành của tôi có vẻ làm nàng xúc động, nàng khẽ chớp mắt:

-          Em thật sự cảm động và cám ơn anh. Thôi thì anh cho em thêm một thời gian để suy nghĩ nhé, Silvo yêu quý.  Thật ra em cũng tham lắm, em sợ mình lấy nhau rồi lại không được như bây giờ. Lúc đó biết anh có chịu được bản tính của em không, và biết đâu anh lại chán em, một điều mất mát to lớn vì em luôn muốn tình anh dành cho em nguyên vẹn đó. Cái gì chưa có được thì còn ao ước, khi đã có rồi thì… Anh à, em thích mình cứ mỗi người một nhà, chỉ gặp nhau trò chuyện thế này thôi là cũng vui lắm rồi. Thời gian đã trôi đi, em cảm thấy mình không còn được như xưa.

Tôi cũng hơi buồn:

-          Đúng là em đã để mất đi những ngày tháng đẹp của chúng ta. Nhưng dù sao anh vẫn chỉ yêu một mình em và muốn có em bên cạnh cho đến cuối đời. Anh rất cô đơn và muốn hoà nhập vào gia đình em, có em và con em, và những người thân của em. Em xem, không có em thì tiền bạc có nghĩa lý gì, anh chỉ muốn dùng nó cho em! Em đồng ý lấy anh hay không thì tiền của anh vẫn là tiền của em thôi, nhưng em nên nghĩ là sẽ có lúc mình không còn sức khỏe nữa, cần nương tựa vào nhau, nếu chúng ta là vợ chồng danh chính ngôn thuận thì vẫn hơn, cho anh và cả cho em, Valeria yêu dấu!

Valeria nắm lấy tay tôi áp vào má nàng một cách âu yếm nhưng không nói gì, đôi mắt đẹp có vẻ đăm chiêu!

*   *   *

Hôm nay Valeria đi biển, nơi nàng có nhà cho thuê, để thăm gia đình người em gái. Tôi ở nhà một mình, đi ra đi vào mãi cũng buồn nên quyết định thay y phục để ra phố và mua một món quà thật đẹp cho nàng. Vừa định mở cửa thì có tiếng chuông cửa làm tôi lấy làm lạ, tôi ngó ra cửa sổ và thấy đó là một phụ nữ quen, người nữ y tá từng chăm sóc cho chị Marta một thời gian khá dài, tên Nadia. Nàng chạm vào ánh mắt tôi và ra dấu chào hỏi. Tôi cũng làm như vậy và mở cửa mời nàng vào.

Nadia lúc này trông có vẻ tròn trịa hơn xưa và ăn mặc tươm tất. Trước khi chị Marta mất một thời gian thì nàng nghỉ làm vì một lý do riêng nên phải nhờ dến một y tá khác thay thế. Tôi rất tiếc vì nàng rất tận tâm và chăm sóc chu đáo chị tôi, và nàng cũng rất tử tế với tôi, luôn sửa soạn những món ăn chơi ngon và đẹp mắt cho tôi, mỗi khi biết tôi ghé thăm chị. Là một người độc thân và hay ăn ngoài đường hay trong khách sạn, tôi luôn rất thích khi được chiều chuộng như vậy. Valeria thì rất cẩn thận trong việc ăn uống để giữ eo và sức khỏe, nên thỉnh thoảng nàng mới làm cơm đãi tôi, sau những chuyến tôi đi công việc xa lâu ngày. Tuy vậy nàng cũng rất khéo léo với công việc bếp núc.

Sau khi đã yên vị và nói chuyện trời mưa trời nắng với tôi,  Nadia mới mở ví lấy ra một xấp ảnh đưa cho tôi. Tôi hơi ngạc nhiên nhưng cũng cầm lấy xem. Đó là hình của hai đứa bé sinh đôi, một trai và một gái, trông rất bụ bẫm dễ thương.

-          Hai đứa bé trông yêu quá, con của em à?

-          Vâng, và cũng là con của anh nữa.

Tôi muốn nhẩy dựng lên vì ngạc nhiên, cô nàng này sao lại đùa tôi như vậy, phải chăng là có vấn đề về tâm thần!

-          Em làm anh giật mình nha! Không lẽ em muốn anh nhận chúng làm con đỡ đầu?

Nàng vẫn điềm tĩnh:

-          Không anh ạ, chúng đúng là con ruột của anh. Chị Marta trước khi mất cũng đã được thấy chúng và vui mừng lắm. Chị ấy đã viết một lá thư để lại trước khi chết và dặn em chỉ đưa cho anh xem khi hai đứa bé đã hơn một năm tuổi. Anh xem đi rồi em sẽ thuật lại sự việc cho anh nghe.

Tôi cầm ngay lấy bức thư, quả nhiên là nét chữ của chị tôi với loại giấy chị vẫn hay dùng để viết thư cho tôi khi cần. Chị vẫn giữ thói quen viết thư tay và gửi bằng Bưu Điện. Đó là một bức thư nói lên sự vui mừng vì có cháu, cám ơn Nadia đã giúp chị trong việc giúp tôi có con nối dòng, và sau cùng thì nói là tôi đừng trách Nadia vì đó là điều ước muốn của chị. Chị cũng dặn Nadia nhớ trao cho tôi tờ thử ADN xác nhận chúng đúng là con của tôi. Họ đã lén lấy những sợi tóc của tôi vương trên gối để sau mang đi thử.

Tôi không nghĩ Nadia có thể dựng lên vở kịch đầy dối trá, nhưng quả là tôi rất ngẩn ngơ. Bất giác tôi cầm bức hình lên xem lại và cảm thấy chúng dường như có nét giống tôi hồi còn bé.

- Em biết là anh rất bất ngờ nhưng quả thật là em không hoàn toàn làm việc này vì tiền, mà vì thiện cảm với anh và gia đình anh. Em ly dị chồng và không có con vì chồng vô sinh, em không còn muốn kết hôn nhưng vẫn rất khao khát được làm mẹ anh Silvio ạ.

Nhìn ánh mắt của Nadia tôi cảm thấy rất chân thành nên tôi chỉ lặng lẽ yêu cầu nàng kể cho tôi nghe sự việc đã xẩy ra như thế nào. Và nàng đã từ tốn kể lại tất cả.

Ngày ấy chị Marta cảm thấy mình già yếu, chắc không còn sống được bao lâu nên sau khi tình cảm của chị và Nadia đã trở nên thân thiết chị đã kể về tôi, về nguyện vọng có cháu nối dòng. Chị biết mối tình cuồng điên của tôi dành cho Valeria, đã nhiều lần khuyên tôi xa rời nàng vì nàng không muốn kết hôn với tôi nhưng tôi khăng khăng không nghe. Chị cũng quý Nadia là người hiền lành tử tế nên cũng muốn Nadia trở thành em dâu tinh thần, sinh cho tôi một đứa con, và chị cũng hy vọng là sau đó tôi sẽ chuyển tình cảm qua mẹ của con tôi, thì sẽ vẹn mọi bề. Dĩ nhiên cũng phải chờ xem nàng có thụ thai được không nữa!

Hai người đã tìm cách cho tôi sẽ không tỉnh táo khi cho tôi uống một liều thuốc ngủ nhẹ, sau một bữa ăn tối ngon và có nhiều gia vị cay như tiêu, ớt, tỏi. Trước lúc tôi lên giường thì chị cứ nói chuyện với tôi mãi khiến hai mắt tôi như muốn ríu lại. Đêm ấy, trong căn phòng tối màn che trướng rũ, Nadia đã lẻn vào với chiếc áo ngủ bằng lụa mịn màng tẩm mùi nước hoa mà Valeria vẫn hay xử dụng. Nàng mơn trớn tôi rất điệu nghệ làm thân hình tôi thật nóng bỏng và háo hức, mắt mở không lên nhưng tôi đã yêu nàng một cách cuồng nhiệt, luôn miệng gọi tên Valeria một cách say đắm. Tất cả tình yêu, lòng khao khát như nổ tung khi hai thân hình quấn vào nhau, tôi nghe nàng rên nhè nhẹ làm sự sung sướng càng dâng lên cực độ, và sau đó thì tôi thiếp đi trong hạnh phúc vô biên. Sáng hôm sau tôi đã tưởng mình trải qua một giấc mơ tuyệt vời khi thấy mình vẫn ở nguyên trong bộ áo ngủ trên chiếc giường chăn nệm vẫn khá phẳng phiu. Tôi không kể cho Valeria nghe, chỉ thầm giữ giấc mơ đẹp một mình, thường nằm hồi tưởng lại một cách khoan khoái!
Bây giờ thì tôi hiểu là Nadia đã lau và mặc lại y phục cho tôi, sau khi đã thay tấm trải giường khác. Bất giác tôi nhìn nàng, Nadia đang cúi mặt vì xấu hổ, má hồng lên.

-  Một tháng sau thì sự may mắn đã đến vì em thụ thai và sau đó đã mẹ tròn con vuông, chị Marta đã được nhìn thấy hai đứa bé khi em mang đến cho chị xem sau khi đã cứng cát, khi chị Marta nhờ người y tá mới ra khỏi nhà đi mua sắm cho chị, và điều ấy cứ tái diễn cho đến khi chị qua đời. Chị đã chu cấp cho em đầy đủ để nuôi con anh ạ. Bây giờ thì em báo tin cho anh biết, hy vọng anh sẽ khai sinh cho chúng. Tùy anh quyết định nhé, còn bản thân em sẽ không đòi hỏi gì ở anh cả.

Thật khó tả được cảm giác của tôi lúc đó, quá bất ngờ vì có con ngang xương, nhưng cũng rất vui mừng. Tôi tin khi nghe câu chuyện và xem tờ giấy thử ADN Nadia đưa ra. Bất giác lòng thương mến dành cho Nadia nổi lên dào dạt, tôi đến ôm nàng một cách trìu mến:

- Cám ơn em Nadia, em quả thật đã quá tốt với anh và gia đình anh, tặng cho anh một niềm vui quá sức tưởng tuợng. Cho dù anh không thể lấy em vì nặng tình với Valeria, nhưng anh sẽ lo cho em và hai con thật đầy đủ. Em hãy đưa chúng đến ở nhà chị Marta để gần anh, tiện cho anh qua lại hàng ngày nhé.

_- Vâng, em sẽ nghe theo lời anh. Như vậy cũng đã quá hạnh phúc với em rồi.

                               *    *    *


Khi gặp lại Valeria và tặng nàng chiếc đồng hồ nạm kim cương đắt giá tôi đã kể lại sự việc cho nàng nghe. Nàng rất ngỡ ngàng như tôi đoán trước nhưng cũng bầy tỏ sự vui mừng cho tôi, khi tôi có con. Từng là mẹ, nàng hiểu một đứa con quan trọng thế nào cho người làm cha, làm mẹ. Có lẽ nàng cũng hơi hụt hẫng khi cảm thấy tình yêu tôi dành cho nàng bây giờ đã bị chia xẻ.
Để đánh tan cảm giác ấy của nàng tôi nhắc lại lời cầu hôn một cách thiết tha. Lần này thì nàng nói một cách khẳng định:

-          Không anh ạ, tình yêu của anh dành cho em làm em rất hạnh phúc và trân trọng, nhưng anh nên lấy Nadia để con của anh có đầy đủ bố mẹ. Cô ấy còn trẻ, sẽ chăm sóc tốt cho anh. Em sẽ luôn là một người thật gần gũi bên anh như vẫn là như vậy, với lại em có con, có cháu nên cũng rất là mãn nguyện rồi.

-          Em thật là tốt Valeria, nếu em đã nghĩ như vậy thì anh cũng không nên ép uổng em nữa, nhưng anh không lấy Nadia đâu, vì cô ấy cũng chỉ cần con, không buộc anh phải lấy cô. Anh đã suy nghĩ và thực hiện điều này, là chia sẻ phân nửa gia tài cho em ngay bây giờ để em có thể dùng như thế nào cũng được, để lo cho con em nữa. Phần còn lại thì anh sẽ để cho hai đứa con của anh, để mẹ chúng làm giám hộ trong trường hợp anh mất mà chúng chưa trưởng thành. Anh đã sửa soạn xong xuôi để chuyển vào tài khoản của em.

-          Em cảm thấy như vậy có vẻ không đúng Silvio à.

-          Không, nếu em không nhận thì anh sẽ rất đau lòng đó, vì tâm nguyện của anh là cho em được hưởng những gì anh có, để tiêu xài dùm anh, vì nếu không tiền bạc có ý nghĩa gì khi anh không thích xử dụng chúng.

Nàng bật cười khi nghe tôi lập lại câu nói của nàng lúc trước.

-          Em biết không, ước nguyện một đời của anh là được cùng em đi hưởng tuần trăng mật khắp thế giới. Cho dù chúng ta không kết hôn như em muốn nhưng anh vẫn ao ước điều đó. Nếu em đồng ý thì thật là hạnh phúc cho anh, còn bằng không thì cũng không sao cả, coi như anh kiếp trước ở bạc nên kiếp này phải khổ vì em!

-Ô, hôm nay em mới thấy là anh cũng khéo miệng quá nha!

Nàng lại cười khanh khách và từ giã sau khi vuốt má tôi thì thầm:

Vâng, thì chúng ta sẽ đi một vòng thế giới. Anh hãy lo vé máy bay, còn em thì lo sắm y phục đẹp cho anh đó!

Thanh Ngọc

Đây là một câu chuyện có thật, tác giả lược bỏ bớt những chi tiết từ lời kể của Valeria và hư cấu thêm cho có hậu, chứ trong thực tế thì Silvio không có con cái gì cả và vẫn kiên nhẫn chờ nàng bằng lòng kết hôn với chàng. Tác giả thấy cảm động vì tình cảm chung thủy của chàng dành cho nàng nên vẫn khuyên nàng đồng ý, vì không dễ gì có được một tấm chân tình như thế, nhưng nàng vẫn chưa quyết định, và nói rằng sẽ kể tiếp cho tác giả nghe những diễn tiến một khi có điều gì mới lạ!





Valeria, Il Sole Mio!



Music & Lyrics: Thanh Ngọc
Hòa âm & Trình bày: Thanh Ngọc

( Viết cho Valeria )








Check this out on Chirbit


Thứ Ba, 8 tháng 5, 2018

Tiên Nữ Với Thuyền Trăng*


( Tranh Phú Quang )



Thơ: Anh Tuấn
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Trình bày: Thanh Ngọc


Tiên Nữ với Thuyền Trăng *
Anh Tuấn
 


Lặng trôi trong đêm vắng
Thuyền trăng nhẹ mái chèo
Lăn tăn từng con sóng
Trường giang nước trong veo

Tiếng đàn ai ngân khúc
Thanh trúc vọng cung trầm
Mắt ngọc toả hương xuân
Giữa muôn ngàn tình tú

Tiên bồng giăng vũ trụ
Ô Thước dệt Ngân Hà
Thả từng nhánh sao sa
Hoa đăng bừng soi lối

Thuyền trăng vờn con suối
Treo núi vạt mây hồng
Sen trắng ngõ huyền không
Thoát thai nàng xuân đến

Nhân từ hơn thập tự
Duyên dáng đẹp yêu kiều
Chấn động bến Tương Tiêu
Dạt ngào hương xuân ngát

Bên Hoa thuyền khao khát
Lai láng nhạc huy hoàng
Hồng Tửu ngọt môi ngoan
Anh hôn nàng tiên nữ ...






Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2018

Thương Ai Mùa Phượng Vỹ



Thơ: Anh Tuấn
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Trình bày: Thanh Ngọc

Yêu Ai Mùa Phượng Vĩ*
Anh Tuấn
Thương ai giọt nắng giao mùa
Thẹn như phượng thắm trọn mùa thuỷ chung
Yêu ai non nước tương phùng
Hạ hồng mây trắng tình chung suốt đời
Nằm nghe sóng vỗ ru hời
Gọi tên yêu dấu mặt trời đứng yên
Yêu người yêu đến cuồng điên
Khát khao nỗi nhớ môi mềm ước mơ
Trên từng phím nắn vần thơ
Ve sầu ngân khúc từng giờ không nguôi
Ân tình không chút phai phôi
Thương màu áo trắng tình ơi nhớ về
Thương ai sông núi đi về
Đại dương bốn bể hẹn thề bảo nhau
Yêu nhau cho đến bạc đầu
Vai kề tay nắm nguyệt lầu...trăm năm ...



Check this out on Chirbit


Mắt Nhung



Mắt Nhung

Bao năm đi giữa kinh thành
Bao năm lẻ bóng, lẻ hình, lẻ đôi.
Cả kinh thành có những ai?
Cả kinh thành có một người mắt nhung!

Người ơi cứu vớt tôi cùng
Dành đôi mắt đẹp cho lòng rất đơn
Tôi còn mơ ước gì hơn!
Hai tay người chắp phím đờn cho tôi
Phải chăng tôi đã yêu rồi?
Hồn xin qùi dưới mắt người từ đây

Đêm qua buồn quá tôi say
Đã mơ một giấc mơ đầy mắt nhung!

Nguyễn Bính


Họa Thơ Mắt Nhung

Có người nhớ mắt nhung tôi
Long lanh ẩn chứa một trời mộng mơ
Kinh thành bao dáng tiểu thơ
Lại không có mắt nhung tơ dịu hiền!

Cái người mới thật là điên
Ai người dành mắt hữu duyên cho chàng
Sao mơ tôi chắp phím đàn
Rồi thầm tự hỏi lòng bàng hoàng yêu?
Mắt nhung có thật yêu kiều
Để hồn điên đảo liêu xiêu gót nàng?

Thôi thì trong giấc mộng vàng
Cứ say theo mắt nhung tràn phòng đơn!

Thanh Ngọc




Thứ Bảy, 5 tháng 5, 2018

Màu Xanh Biển - TN



Thơ: Thanh Ngọc
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Trình bày: Thanh Ngọc




Màu Xanh Biển
( Họa bài thơ Màu Tím Huế của Nguyễn Bính )
Thăm thẳm chiều hôm sóng dập dồn
Tách bến thuyền trôi đến muôn phương
Xanh ngát trùng dương, xanh mắt biếc
Xanh ngát mây trời, xanh hoàng hôn
Xanh ngát tình em và tình anh
Xanh xanh mầu áo lụa thiên thanh
Xanh xanh nét mực nhòa nước mắt
Xanh xanh hy vọng vẫn long lanh
Xa xôi nỗi nhớ sắt se hồn
Chim trời cá nước biết đâu tìm
Xanh ngát trùng dương, xanh mắt biếc
Anh ơi! Xanh mộng ảo trong tim...
Thanh Ngọc


Màu Tím Huế
Thôi thế là em cách biệt rồi!
Đường đi mỗi bước lại xa xôi
Tim tím rừng chiều, tim tím núi
Tim tím chiều hôm, tim tím mai
Ban chiều tim tím nhớ mong nhau
Đêm tối kìa em tím rất nhiều
Anh cúi xuống hôn màu tím giấy
Thư về em, tím nét thương đau
Mai mốt rồi đây lầm cát bụi
Anh lại đường xa trải kiếp người
Tim tím rừng chiều, tim tím núi
Chiều hôm nhiều tím thế em ơi!
Nguyễn Bính

Check this out on Chirbit