Thứ Ba, 29 tháng 12, 2009

Ta Chẳng Là Gì Của Nhau



Thơ: MD
Nhạc: MD & VVT
Hòa âm: Võ Vĩnh Thuận
Tiếng hát: Thanh Ngọc

Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009

Vọng Giáng Sinh Xưa




Thơ: Thiều Minh
Nhạc & Hòa âm & Hát: Thanh Ngọc

Vọng Giáng Sinh xưa
( Lời bài hát )

Nơi hang Belem xưa
Chúa đã sinh ra đời
Mang ánh sáng cho người
Nay Giáng Sinh lại về
Ngài lại đến với con
Soi sáng nỗi lòng con

Ngài là đấng tối cao
Ngự trị trong tâm hồn
Ôi! tình cha diệu vợi
Tỏa sáng ánh lung linh
Ngài đã chết cho con
Và toàn dân dưới thế
Mang đến bao yên lành
Ôi! Nhiệm mầu tình cha

Hosanna xa xôi
Cao qúi muôn ngàn đời
Mơ ước đến một ngày
Đêm Giáng sinh xứ người
Lòng thành ăn năn lỗi
Chúa tha tội cho con.

Vọng Giáng Sinh xưa
(Thơ)

Nơi hang Belem xưa
Chúa đã sinh ra đời
Mang ánh sáng cho người
Nay Giáng Sinh lại về
Ngài lại đến với con
Soi sáng nỗi lòng con

Chúa ơi con quì lạy
Ăn năn tội lỗi mình
Chúa đã tha tội con
Chúa ngự trị trong con
Ngài là đấng Tối Cao
Ôi! tình cha diệu vợi
Ngài tỏa sáng lung linh
Mang cho con an bình
Ôi ! tình Cha thắm thiết
Chúa đã chết cho con
Và mọi người dưới thế
Ôi! tình cha nhiệm mầu
Hosanna, Hosanna nơi cao quí ấy...

Thiều Minh

Thứ Ba, 22 tháng 12, 2009

Đêm Bệnh Viện




Thơ:Huỳnh Ngọc Nga
Nhạc & Hát: Thanh Ngọc
Hòa âm: Thanh Ngọc & VVT
( để nhớ hơn một tuần ở bịnh viện Molinette)
Hành lang dài
Đèn khuya hiu hắt ngọn
Tiếng chuông reo cứu cấp
Tiếng người chạy vội vàng
Tiếng tim ta bấn rối
Ta bấn rối
Giữa chăn nệm nhà thương
Nghe nhịp bước thời gian
Nghe tâm thức trở mình
Nghe xót đời nhân thế
Đời nhân thế
Bon chen cùng cơm áo
Tranh chấp chữ lợi danh
Sân si câu thù hận
Ai nhớ lúc buông xuôi
Lúc buông xuôi
Khi xác thân cạn kiệt
Cho hỉ nộ ngừng quay
Để thấy đời hư ảo
Giữa bến tử bờ sanh
Đêm nhà thương
Nằm ôn ngày tháng cũ
Nằm nghĩ chuyện tương lai
Mai kia xuất viện trở về
Bớt tâm vọng động sân si với đời
Huỳnh Ngọc Nga

Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2009

Sau Ánh Đèn Màu




Thơ: Trần Minh Hòa
Hòa âm: Thanh Ngọc - VVT
Nhạc & Hát: Thanh Ngọc

Ánh đèn màu đã tắt
Những giọt lệ rơi trên khóe mắt
Ngoài trời mưa rơi heo hắt

Tiếng nhạc buồn réo rắt theo tôi
Trọn một đời thương tiếc rối bời
Kiếp cầm ca nghèo thế em ơi

Mấy chục năm trời chơi vơi
Bươn chải với đời sân khấu
Lắm đắng cay lắm nhọc nhằn ai thấu
Thương cho người nghệ sĩ

Tấm màn nhung
Lùng bùng
Ðằng sau bao khuôn mặt
Héo hắt phấn son.

Kiếp con tằm nhả tơ
Kiếp con người chỉ có ước mơ
Nhạt nhòa sau tấm màn nhung sân khấu.

Thơ: Trần Minh Hòa

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2009

Đông Tuyết




Thơ & Nhạc & Hát: Thanh Ngọc
Hòa âm: Nguyễn Tiến Dzũng

Em vẫn muốn bùng lên thành ngọn đuốc
Sưởi lòng anh trong những lúc cô đơn
Tuyết như sương che phủ lối đi quen
Che khuất những lá vàng chưa kịp úa

Công viên hôm qua ngập tràn cánh lá
Sắc hoe vàng nâu đỏ đẹp như mơ
Bước lang thang trong tĩnh lặng của thu
Nghe bóng lá rợp hồn em mơ mộng

Khoảnh khắc thu qua đi như chớp mắt
Khi tuyết rơi phủ trắng cả đời nhau
Hơi lạnh thấm sâu nỗi nhớ dâng cao
Dường trời đất cũng ngả nghiêng sầu muộn

Tuyết bay lửng lơ như ngàn cánh hạc
Trắng những cành khô hiu hắt trong chiều
Chút tình nồng có sưởi ấm hồn nhau

Trong rét mướt của những ngày đông giá ?

Thanh Ngọc

Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2009

Dừng Bước Hải Hồ


Thuyền neo trên bến bờ vắng lặng
Mộng hải hồ như áng mây bay
Mầu trời, mặt nước buồn ngây
Cánh buồm xếp gọn gió lay ơ thờ
Nẻo xưa tít tắp mịt mờ
Tình xưa lãng đãng trong mơ một đời
Thanh Ngọc

Như Dáng Xưa Hà Nội


Tiếng Dương Cầm



Nhạc: Văn Phụng
Đàn: Việt Anh
Tiếng hát: Thanh Ngọc

Nhớ hôm nào mùa xuân mới sang
Muôn bầy chim ca hót vang
Tung cánh nhẹ bay la đà
Bướm khoe màu trên muôn sắc hoa
Chập chờn tung bay thướt tha
Đùa giỡn trong tia nắng vàng
Nhớ đêm nào tình xuân ngất ngây
Mưa phùn rơi rơi ướt vai
Đi mãi tìm ai yêu đàn
Bước chân lạc nơi đây chốn nao
Trên lầu ai kia cất cao
Vang tiếng dương cầm thiết tha
Trầm trầm êm êm thánh thót
Nhịp nhàng khoan thai thắm thiết
Nhạc lòng đưa câu luyến tiếc
Người ơi còn nhớ
Chopin ngày xưa
vì ai dệt nên câu nhạc lâm ly
Cho đời say trong tiếng tơ
Cho tình dâng muôn ý thơ
Dù cõi lòng ai mong chờ
Tiếng dương cầm còn vang thiết tha
Riêng mình ta đây với ta
Chìm đắm trong một giấc mơ...
Văn Phụng