Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2009

Ngày Ấy...



Em là thiếu phụ nửa chừng xuân
Đọc thơ anh cảm động trong lòng
Một thời áo trắng hồn vương mộng
Lũ lượt hiện về chốn phòng không

Thuở ấy đôi ta mới mười hai
Em như hoa thắm anh xinh trai
Em ngồi đầu lớp anh cuối lớp
Mà vẫn trao nhau cái liếc dài

Những chiều tan học anh bước vội
Len lén núp sau những hàng cây
Nhìn em yểu điệu cười không nói
Bên những cô em dáng thơ ngây

Em vẫn thấy hoài bóng chàng trai
Nhưng vẫn lờ đi như không hay
Một lần bước vội anh vấp ngã
Khập khễnh bước đi tội nghiệp thay

Nhà ta chỉ cách một quãng đường
Một lần mưa đổ nấp dưới hiên
Anh dúi lá thư rồi bước vội
Mưa rơi mờ mịt bóng người thương

Anh chàng hiền mà gan tầy trời
Xin được hôn lên mái tóc dài
Để rồi cả hai cùng …mắc cỡ
Một tháng trời không ai nhìn ai

Cuối năm đổi lớp cách xa rồi
Cả hai cùng thương nhớ ngậm ngùi
Tan trường gặp gỡ cười nửa nụ
Đêm về thao thức mộng đầy vơi

Thanh Ngọc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.