Thứ Ba, 19 tháng 2, 2019

Dễ Gì *



Dễ Gì *
Anh Tuấn

Dễ gì yêu được một người
Để mua lấy chỉ nụ cười giai nhân
Dẫu chìm đáy mắt một lần
Một lần trọn kiếp nhân trần không than

Dễ gì tượng đá trên ngàn
Quên đi tình nghĩa của chàng thuở xưa
Nỗi lòng đong mấy cho vừa
Hoen bao lệ đá người chưa thấy về

Dễ gì đứng giữa hôn mê
Giữ người trong mộng hẹn thề chẳng phai
Trốn mùa thu nắng phôi phai
Tương tư chẳng thẹn hình hài trăm năm

Dễ gì dệt mối tơ tằm
Rơi trong bóng tối lặng câm rã rời
Chẳng cần dan díu một lời
Quay lưng ngoảnh mặt cho đời xót xa

Dễ gì vớt ánh trăng ngà
Cho trăng không vỡ tình ta vẫn tròn
Hỏi sao biển cũng cần non
Vì đâu nước chảy đá mòn vẫn yêu

Dễ gì phiến đá tự kiêu
Linh hồn không có vẫn xiêu tấc lòng
Vì em nhan sắc đoá hồng
Vô tình để sóng phiêu bồng muôn năm ...





 * Bức hình N tình cờ nhìn thấy trên mạng đẹp quá, chắc là của một người mẫu Âu Châu. N trích thơ Anh Tuấn đề lên thật là xứng đáng! 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.