Bài
Thơ Mai Lan*
Anh Tuấn
Anh Tuấn
Em, má ngoan hiền rất dễ thương
Thẹn thùng ánh nắng má thêm hường
Làn da tươi mát mơn man gió
Đôi mắt nhung huyền mây bốn phương
Em, dáng trang đài cổ trắng cao
Eo thon ôm sát áo hồng đào
Yếm tình ngây dại vùng ngực ấm
Gót ngà uyển chuyển nét thanh tao
Em, mùa xuân đến giấc yêu thương
Tuyệt thế giai nhân đoá vô thường
Nở giữa khung trời hoa tuế nguyệt
Để ánh trăng thề mộng vấn vương
Em, nàng công chúa phố Mai Lan
Em, viên ngọc quý ngự trên ngàn
Phố cổ, tình duyên anh ở trọ
Lên ngàn lấy ngọc kết hoa lan
Em về, anh dừng bước quan san
Em đến, tim anh khúc rộn ràng
Em cười tinh tú xoay vũ trụ
Tựa gối đêm nay ...cửa thiên đàng ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.