Thứ Tư, 5 tháng 7, 2017

Tập Thơ Mười Thương




Tháng Tư Anh Với Nàng Tiên
Anh Tuấn

Tháng tư có gió mùa xuân
Có nàng tiên nữ giáng trần du dương
Thanh tao tiếng sáo thiên đường
Hoà trong vũ khúc nghê thường chứa chan

Tháng tư áo tím thật ngoan
Ửng hồng đôi má trái soan trắng ngần
Nụ hôn làm nắng phân vân
Xoe tròn đôi mắt ngại ngần đôi tay

Tháng tư đêm ánh trăng đầy
Sáng như huyền thoại một ngày trăm năm
Thuở xưa Ngọc Nữ, trăng rằm
Yêu người nhân thế tơ tằm kết duyên

Tháng tư mưa rất dịu hiền
Đắm say gội rửa ưu phiền đã vơi
Cùng anh đón chúa trên ngôi
Phục sinh cứu thế cuộc đời vinh quang

Tháng tư tay đoá Quỳnh Lan
Hỏi người trong mộng đá vàng yêu nhau
Thuỷ chung cho đến bạc đầu
Lá trầu đỏ thắm đẹp mầu uyên ương

Tháng tư mười ngón nhún nhường
Em đan từng phím lạ thường thanh âm
Ru anh giấc ngủ bao lần
Nuôi anh giấc mộng thiên thần muôn niên ...

 Tập thơ "Mười Thương" AT bắt dầu viết vào ngày thứ năm, tuần thứ nhất, tháng 4, 2012 . Tập thơ này gồm 10 bài thơ AT viết với tâm tình quí mến nhất dành cho mùa xuân năm nay, một mùa xuân tuyệt vời của một trái tim đã vui trở lại.

Viết Tặng chị Thanh Ngọc
Seattle, Mùa Xuân 2012
Anh Tuấn

Một Thương
Anh Tuấn

Hạt châu lóng lánh sao rơi
Vì nàng Ngọc Nữ trên trời nhớ anh
Đi tìm áo lụa mong manh
Khoác vào giáng thế cõi trần đêm nay

Trong lòng vũ trụ trăng say
Hôn làn môi Nguyệt cuồng say đất trời
Đam mê yêu đến rã rời
Nàng tiên với nét rạng ngời trâm anh

Đêm thanh biển núi màu xanh
Mặn nồng cát trắng vây quanh bóng Hằng
Chập chùng sóng nước lăn tăn
Nghê Thường ve vuốt Ngũ Hành dang tay

Đón người từ cõi chân mây
Địa đàng nghiêng đổ gió lay suối ngàn
Ô kìa một đoá Quỳnh Lan
Môi cười hé nụ tiếng đàn du dương

Thanh âm từ cõi thiên đường
Gọi ngàn cánh én muôn phương đến rồi
Đêm say sông núi tuyệt vời
Cùng anh đối ẩm giữ lời thủy chung

Đất trời mây nước tương phùng
Uyên Ương tay nắm tình chung suốt đời
Đêm nay bên dáng tuyệt vời
Có nàng tiên nữ ... có người anh thương ...

Hai Thương
Anh Tuấn

Anh thương mái tóc thề
Đọng những hạt đam mê
Rơi vào lòng đôi mắt
Mùa xuân đã trở về

Anh yêu ánh rạng ngời
Đậu cánh vỗ trùng khơi
Rực rỡ hồng đôi má
Tình xuân đến đây rồi

Anh thương nhất trên đời
Màu áo trắng tinh khôi
Đẹp xinh làn mây ngủ
Trên vai xoã núi đồi

Anh thương dáng ngọc ngà
Quyện từng gót kiêu sa
Ngập ngừng hôn lối nhỏ
Môi thơm, đoá thật thà

Anh yêu ánh trăng ngà
Toả mịn bãi Hoàng Sa
Giữa đêm rằm thanh vắng
Da em quá mặn mà

Đêm nay đứng giữa trời
Hai thương kết thành đôi
Nối đôi vầng Nhật Nguyệt
Về chung bóng giữa đời ...

ATS

Ba Thương
Anh Tuấn

Anh bắt mùa thu trắng
Tắm nắng má em hồng
Say khung trời gió lộng
Ấm ức cõi hư không

Suối tóc đổ bềnh bồng
Trên bờ vai tươi mát
Một làn môi thơm ngát
Quỳnh Lan đoá diệu kỳ

Anh vẽ mắt Tây Thi
Kết sao trời áo Nguyệt
Kẻ làn mi Bạch Tuyết
Tặng em dáng Thuý Kiều

Với trăng bến Tương Tiêu
Trộm vườn Hoa Minh Đế
Đem xuống lòng nhân thế
Xây em giấc huy hoàng

Anh mượn ngõ thiên đàng
Làm lối nhỏ thênh thang
Kết hai hàng phượng tím
Nương bóng ngọ dịu dàng

Từ non cõi địa dàng
Dẫn dòng suối miên man
Đổ vào hồ bán nguyệt
Để em ước yêu chàng

Ba thương giấc mộng vàng
Dại khờ chẳng khôn ngoan
Chỉ mơ không toan tính
Vì anh chỉ yêu nàng ...

Bốn Thương
Anh Tuấn

Trong đôi mắt đẹp xinh ngàn hạt nắng
Óng ánh như mây trắng ngự ngang trời
Bốn phương về đem hạnh phúc không vơi
Là mơ ước một đời anh nuôi nấng

Anh muốn đặt trên làn môi ngọt ấm
Trao nụ hôn chất ngất nhụy hương trầm
Bốn thương này gói trọn cả mùa xuân
Về đan áo tình nhân say giấc mộng

Anh yêu cánh Quỳnh Hương trong gió lộng
Thoảng canh khuya bên dáng ngọc mơ màng
Làm thẹn thùng hoa tím ngủ miên man
Trên suối tóc mịn màng ngàn tinh tú

Em là đoá vô thường trong vũ trụ
Nở hồn nhiên hé nụ đón anh vào
Một khung trời hoa bướm vạn vì sao
Say lấp lánh khát khao ngày em đến

Anh thương lắm đôi má đào trìu mến
Như thuyền mơ ghé bến đợi anh về
Tựa vai kề đôi lứa vẹn phu thê
Tình son sắt hẹn thề ...mùa xuân thắm ...

Năm Thương
Anh Tuấn

Khi em về giữa hạ
Phượng đỏ rực huy hoàng
Hai hàng nở thật ngoan
Cổng trường hoa màu tím

Thấy tóc em thắt bím
Cài những nụ hoa vàng
Tí tách những âm vang
Của ngày xưa trong nắng

Kìa áo em màu trắng
Say đắm ngõ huy hoàng
Thấp thoáng đoá Ngọc Lan
Vỗ về ôm vai nhỏ

Tóc mây vờn trong gió
Son đỏ ngọt môi hồng
Công viên ghế chờ trông
Từng ngày mưa đợi nắng

Em, tình yêu trong trắng
Anh mê đắm, si tình
Năm thương ngỏ lời xin
Một đời bên em mãi ...

Sáu Thương
Anh Tuấn

Dễ thương em cánh sen nồng
Như cành lan tím, nụ hồng đêm xuân
Đoá Quỳnh thêu áo tình nhân
Em là giấc mộng thiên thần yêu thương

Cánh nhung hé nở thiên đường
Vô Thường muôn sắc lạ thường nhân gian
Em tươi thắm đoá trên ngàn
Mắt là ngọc biếc, trắng ngần đôi tay

Môi ngoan vũ trụ lấp đầy
Ngàn sao tinh tú tóc mây đổ vào
Mê ly dòng suối ngọt ngào
Làm môi xinh ướt má đào ngây thơ

Sáu thương nuôi một giấc mơ
Một lần học nỗi dại khờ yêu em
Được khờ chẳng phải cuồng điên
Dại làm cái bóng muôn niên với người

Để anh mua chỉ nụ cười
Dán lên áo trắng cho đời ngát hương
Sáu thương trong khúc mười thương
Vần thơ anh ngõ ... mộng thường bên em ...

Bảy Thương
Anh Tuấn

Em về trong dáng thu tuyệt sắc
Lối em đi mây trắng đổ chập chùng
Anh theo gót yên cương chùng tay gối
Níu bóng hồng chập chững giữa hư không

Thần tiên lạ giữa dòng hai ngọn núi
Tay với tay con thác đổ bềnh bồng
Anh đứng giữa hư không chìm cánh nhạn
Kéo thiên đàng hơi thở loạn thinh không

Trăng tỉnh giấc đứng ngại ngùng trên biển
Sóng dâng cao non nõn má em hồng
Nhả tơ trời làn môi thắm đợi mong
Nềm từng giọt cõi bồng như nghiêng ngã

Dập dồn sóng thinh không vờn trên lá
Từng ngón tay chấm phá dệt huy hoàng
Giấc mộng vàng đêm ngã chuyển mùa sang
Là ngưỡng của thiên đàng ... anh say khướt ...

Tám Thương
Anh Tuấn

Tám thương cái thuở xuân thì
Lối xưa hoa tím nhu mì dáng em
Mùa thu mây trắng êm đềm
Thoảng trong hương gió ru êm góc trời

Anh yêu đôi má tuyệt vời
Thương làn da trắng rạng ngời môi trinh
Trái tim anh rất đa tình
Để dành tất cả yêu mình em thôi

Những đêm ngắm ánh sao rơi
Lòng anh mơ ước không rời xa nhau
Thuỷ chung với mối tình đầu
Vẹn đời son sắc bạc đầu không phai

Tình em con gió liêu trai
Nhấp nhô ru sóng miệt mài trong anh
Tình anh cao ngút trời xanh
Bao mùa bao bọc vây quanh đất trời

Đan em áo ấm tuyệt vời
Đỏ môi rực ánh mặt trời trong tim
Nương đôi cánh vỗ đi tìm
Mùa xuân hạnh phúc kết tình tơ duyên

Đêm nay nỗi nhớ con thuyền
Viết thương thứ tám trọn niềm yêu thương
Nâng niu, tay đoá vô thường
Nhiệm mầu ánh sáng thiên đường ... trên môi ...

Chín Thương
Anh Tuấn

Thương thứ chín là tình ca anh viết
Mượn suối ngàn róc rách tiếng chim ca
Đón chân em trên từng bước, cánh ngà
Đợi ghế đá công viên ngày thứ bảy

Đây thành phố mưa bay nồng say gió
Cánh hải âu lấp ló biển xanh mầu
Đẹp như làn mắt biếc thuở nhìn nhau
Tay bối rối thẹn thùng lời muốn nói

Đặt thanh khúc mùa xuân thương đến vội
Bắt tin yêu trên từng nốt mê trầm
Dệt tơ lòng trên điệp khúc , cung ngân
Trong tiếng hát làm ngọc trần xanh biếc

Trang thứ chín trong mười thương anh viết
Là tình ca tinh khiết dỗ trăng tròn
Đưa núi rừng gặp gỡ gió trên non
Vào tiếng sáo véo von tình chan chứa

Dựa vai nhé nhắc ngày xưa anh hứa
Hôn nhau đi cho trái đất xoay vần
Để anh chìm trong bóng dáng tình nhân
Say nhạc khúc tình xuân nồng muôn thuở ...

ATS

Mười Thương
Anh Tuấn

Một thương đôi má hương nồng
Theo anh nhưng má vẫn hồng như xưa
Hai thương áo yếm ngày xưa
Tứ thân em mặc cho vừa tuổi xuân

Ba thương lắm nét ngọc trần
Tóc mây tay với bao lần tung bay
Bốn thương ngón nhỏ đôi tay
Du dương lả lướt mê say phím đàn

Năm thương đôi mắt mơ màng
Tinh anh, trong sáng, dịu dàng, tinh khôi
Sáu thương ngất ngưỡng làn môi
Thoa màu phượng thắm hạ rơi cổng trường

Bảy thương áo trắng vô thường
Để anh ngớ ngẩn lạ thường ngu ngơ
Tám thương ghế đá mong chờ
Công viên phố vắng vu vơ thuở nào

Chín thương tiếng nói ngọt ngào
Thanh tao êm ái thì thào yêu anh
Mười thương anh hoạ bức tranh
Đóng vào khung đoá tình xanh ngắm nhìn

Em là ánh nắng bình minh
Anh là cái bóng đa tình bên em
Vần thơ mười khúc không tên
Tặng người tri kỷ ngoan hiền anh yêu ...






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.