Thứ Ba, 6 tháng 10, 2009

Ngẩn Ngơ



Mắt em đong đưa
Sau hàng dậu thưa
Chao ôi tâm hồn
Chàng mất bao giờ

Em vuốt mái tóc
Em cười lẳng lơ
Má em hồng nắng
Chàng lặng hàng giờ

Em đi không hẹn
Mất hút dáng mềm
Chàng vò chiếc lá
Ôi con đường buồn...

Thanh Ngọc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.