Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2009

Trở Mùa - Chuyển Mùa


Trở Mùa
Ngày vui chim hót nắng bình minh
Cành cây trơ trụi bỗng trở mình
Nghe tiếng vi vu từ mạch sống
Chợt thấy mầm xanh cuống quýt nhanh

Trời hồng trong vắt gợn cụm mây
Bềnh bồng trôi dạt về phương này
Ta ngơ ngác ngóng về quê Mẹ
Mây vẫn bềnh bồng trôi đó đây

Tình yêu len lén từ ngọn cỏ
Tìm mùa xuân ấm hát vu vơ
Bên kia còn có ai đứng đợi
Bên này ta cứ ngẩn ngơ mơ

Trèo lên con dốc đầy sương ướt
Chợt nghe thông reo heo hút ngàn
Ước gì ta biến thành cơn gió
Thổi cả rừng mơ để được yêu

Bỗng dưng từ thiên thu ai gọi
Im lặng trong ta tiếng thác gào
Tôn Thất Sĩ Phú

Chuyển Mùa
Trong nắng bình minh chim hót vui
Trơ trụi cành khô chuyển sắc tươi
Vi vu ... mạch sống như tuôn chẩy
Cuống quýt mầm xanh nở với đời

Gờn gợn mây hồng, trời trong vắt
Từ phương nào mây dạt về đây ?
Tưởng về quê Mẹ lòng ngơ ngác
Ta mãi bềnh bồng như áng mây !

Từ cỏ, tình yêu len lén đến
Vu vơ ca hát với mùa xuân
Còn ai đứng đợi bên trời ấy ?
Ngơ ngẩn hoài mơ bóng giai nhân

Dốc nhỏ ẩm sương ta xoải bước
Heo hút thông reo với suối ngàn
Ước được tan thành cơn gió thoảng
Ngân lời thầm kín ... được tình nàng !

Từ cõi thiên thu ai vọng tiếng
Thác gào ẩn kín đáy lòng ta ...

Thanh Ngọc
( Cảm hứng từ bài thơ Trở Mùa của Tôn Thất Sĩ Phú )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.