Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2025

Đàn Hát Mơ Xuân



Thơ: Phạm Thiên Thanh
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Trình bày: Thanh Ngọc



Đọc bài viết của anh Phạm Thiên Thanh N rất vui và cám ơn nhiều những cảm nghĩ đẹp của anh PTT dành cho N nhé.
Như N từng nói và cũng như HTKN từng nói, thơ của anh PTT rất tình, nên khi hát lên dễ chạm vào trái tim người thưởng thức. N thích viết nhạc tình, nhưng lời nhạc của N lại hơi thiếu chất tình như một anh bạn từng nhận xét. Có lẽ không phải vì...kém cỏi mà vì N...không dám viết...quá tình chăng, trừ khi...họa thơ của các thi sĩ ...ngày xưa thì được, vì mình dựa vào ý thơ của tiền bối mà! Thành ra N sẽ luôn...nhờ vả vào tình thơ của anh PTT đó, và hy vọng sẽ có thể phổ nhạc thành công, vừa ý tác giả thơ, thêm màu sắc đẹp cho cuộc đời.

Thân quý.
TN



Cô Gái Đa Tài

Ngoài song xuân đến dịu dàng,
Bướm chao cánh trắng mơ màng hoa bay.
Nắng hồng trải nhẹ hàng cây,
Gió ru điệu mộng ngất ngây hương trời.

Bài thơ cô phổ nhạc rồi
Ôm cây đàn nhỏ hát lời tình ca.
Tóc huyền buông nhẹ thướt tha,
Giọng ngân trong trẻo như làn mây bay.

Lời ca vương vấn heo may,
Nhẹ như tia nắng đong đầy lòng ai.
Cánh hoa vàng rụng bên tai,
Cũng nghe say đắm mơ hoài sắc xuân.

Tiếng đàn dìu bước phù vân,
Hương yêu lặng lẽ theo vần thơ xanh.
Bướm nghiêng cánh mỏng mong manh,
Lặng im nghe khúc tình anh, tình nàng.

Phạm Thiên Thanh


TN... là Mùa Xuân của Thơ, của Nhạc  :-)


Đọc bài viết của anh Phạm Thiên Thanh N rất vui và cám ơn nhiều những cảm nghĩ đẹp của anh PTT dành cho N nhé.

Như N từng nói và cũng như HTKN từng nói, thơ của anh PTT rất tình, nên khi hát lên dễ chạm vào trái tim người thưởng thức. N thích viết nhạc tình, nhưng lời nhạc của N lại hơi thiếu chất tình như một anh bạn từng nhận xét. Có lẽ không phải vì...kém cỏi mà vì N...không dám viết...quá tình chăng, trừ khi...họa thơ của các thi sĩ ...ngày xưa thì được, vì mình dựa vào ý thơ của tiền bối mà! Thành ra N sẽ luôn...nhờ vả vào tình thơ của anh PTT đó, và hy vọng sẽ có thể phổ nhạc thành công, vừa ý tác giả thơ, thêm màu sắc đẹp cho cuộc đời.

Thân quý.
TN








TN là người dệt những vần thơ mềm mại như gió thoảng, dịu dàng như cánh hoa mai rơi trên hiên vắng. Trong nhạc TN có những con đường ngập nắng, những hàng cây thì thầm, và những giấc mơ không tên vẫn còn vương trên bờ mi buổi sớm.

Nhạc TN viết về tình yêu bằng tất cả sự chân thành, không tô vẽ, không cầu kỳ, chỉ để cảm xúc tự nhiên buông rơi trên từng con chữ. Đọc thơ TN, nghe Nhạc TN,  tôi thấy một trái tim nồng nàn nhưng cũng mong manh như sương mai. Tôi cứ ngỡ, những dòng thơ ấy, những cung đàn, nốt nhạc ấy,  là tiếng lòng đẹp nhất mà mùa xuân từng ngân nga.
Vậy mà TN lại bảo, thơ tôi tình hơn, lãng mạn hơn  :-)

 - Không, TN đâu biết rằng chính thơ, chính nhạc, chính tiếng hát TN mới là khởi nguồn cho những xúc cảm trong tôi. Nếu thơ tôi có tình, ấy là vì tôi đã mượn nỗi nhớ trong thơ, trong nhạc TN. Nếu thơ tôi lãng mạn, ấy là vì tôi chỉ đang họa theo nét mộng mà Nhạc TN... vẽ ra.
TN là mùa xuân của thơ, của nhạc. Là nắng, là gió, là những rung động dịu dàng. Và trong thế giới của những kẻ yêu chữ, yêu thơ, yêu nhạc, TN chính là nàng thơ, là cung đàn, là nốt nhạc mà tôi trân quý nhất.

Phạm Thiên Thanh


Cám Ơn Văn Thi Sĩ Phạm Thiên Thanh


Đọc những lời nhận xét cũng như khen tặng anh Phạm Thiên Thanh dành cho N, N rất vui anh PTT ạ. Đó sẽ là nguồn động lực tạo cho N thêm cảm hứng về văn nghệ.

 

Đúng là khi đọc thơ và văn của ai đó chúng ta thường có sự mường tượng về họ - một người lạc quan, một người bi quan, một người có những tình cảm sâu lắng, một người thì nồng nhiệt cháy bỏng, một người đắm chìm trong những suy tư không thoát ra được về một nhân vật thân yêu đã ra đi khỏi tầm tay với hay qua đời. N rất đồng cảm với tất cả vì trái tim mình khá nhậy cảm, có sự …thương vay khóc mướn với tha nhân, và N rất muốn chia sẻ bằng cách phổ nhạc, để những tâm tình ấy được nhớ đến dù thời gian đã qua đi rất lâu.

 

Quả là N cũng hơi bất ngờ vì có những bài thơ anh PTT sáng tác từ hồn thơ của N, vì N nghĩ đó là kỷ niệm về một ai đó, và kỷ niệm thì luôn đẹp và đáng trân trọng.

Một người như thế nào mà có được một hồng nhan tri kỷ như HTKN, chắc là người đó phải có một tâm hồn rất tế nhị truyền đạt qua thơ, đã tạo ra sự gìn giữ về thơ PTT với những kỷ niệm, với bài thơ Nhớ Ơi...Là Nhớ*** thật hồn nhiên, dễ thương. Đọc thơ văn của nàng N cũng đâm ra nhớ nàng mỗi khi nàng vắng bóng nha!

 

Văn nghệ, một niềm vui của cuộc sống mà nếu ai đã có khả năng thì nên gìn giữ, để quên đi những điều không vui xẩy ra chung quanh ta - điều không thể tránh khỏi, phải không văn thi sĩ Phạm Thiên Thanh!


Thanh Ngọc


Mùa Đã Sang Xuân




Thơ: Nguyễn Văn Nhơn
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Trình bày: Thanh Ngọc


Thơ và nhạc, những lời tình tự Được ghi bằng con chữ vu vơ Tặng em một ít vần thơ Ghép vào nốt nhạc, lững lơ nữa vời
Thơ và nhạc la lơi trong nắng Pha chút tinh, men đắng cà phê Cuộc đời nghe dể thương ghê Vần thơ, nốt nhạc 🎵 đi về nẻo quen
Thơ và nhạc 🎵 trăng 🌝 lên rồi đấy Em đếm xem có mấy vì sao 🌟 Hình như trong giấc chiêm bao Có vài con chữ rơi vào mắt 👀 ai
Thơ và nhạc 🎤 đường dài vui 🤩 bước Mà 🎧 nghe như mộng ước thật 🚉 gần Hình như mùa đã sang Xuân Có 👍 con 🦅 chim nhỏ trên cành vui 🤩 ca
Nguyễn Văn Nhơn
Mar/30/2024

 

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2025

Xa Cách - Khoảng Cách


Xa Cách

Có một bận em ngồi xa anh quá,

Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn.

Em xích gần thêm một chút: anh hờn.

Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa.

Anh sắp giận. Em mỉm cười, vội vã

Đến kề anh, và mơn trớn: “em đây!”.

Anh vui liền, nhưng bỗng lại buồn ngay.

Vì anh nghĩ: thế vẫn còn xa lắm.

Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm!

Ôi trời xa, vừng trán của người yêu!

Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều

Mà ta riết giữa đôi tay thất vọng.

Dầu tin tưởng: chung một đời, một mộng.

Em là em, anh vẫn cứ là anh.

Có thể nào qua Vạn Lí Trường Thành

Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật.

Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất,

Quá khứ anh, anh không nhắc cùng em.

Linh hồn ta u ẩn tựa ban đêm,

Ta chưa thấu, nữa là ai thấu rõ.

Kiếm mãi, nghi hoài, hay ghen bóng gió,

Anh muốn vào dò xét giấc em mơ.

Nhưng anh giấu em những mộng không ngờ,

Cũng như em giấu những điều quá thực…

Hãy sát đôi đầu! Hãy kề đôi ngực!

Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài!

Những cánh tay! Hãy quấn riết đôi vai!

Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt!

Hãy khăng khít những cặp môi gắn chặt

Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng;

Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng:

“Gần thêm nữa! Thế vẫn còn xa lắm!”


Xuân Diệu


Khoảng Cách

( Họa thơ )

 

Dù cận kề anh vẫn nghe xa lắm

Vẫn muốn em ngồi xích lại gần hơn

Em ngượng ngùng nhích một chút anh hờn

Em cười nhẹ, thâu ngắn thêm khoảng cách

 

Người lại thế, cứ lúc vui lúc giận

Như vầng trăng khi tỏ khi mờ

Vai kề vai vẫn không bớt bơ vơ

Vẫn như thể ta nghìn trùng cách xa

 

ĐK:

Đôi mắt nhìn anh ngời bao âu yếm

Vầng trán em vẫn chất chứa yêu đương

Dù diễm kiều chỉ của người thương

Sao anh mãi chưa tin và thất vọng

 

Quá khứ anh với yêu thương say đắm

Có bao giờ anh nhắc lại cùng em

Linh hồn anh đôi lúc tựa đêm đen

Làm sao chắc là của em, anh nhỉ ? ĐK

 

Ghen, mãi ghen chỉ vì anh yêu quá

Muốn soi tận hồn, trong giấc em mơ

Nhưng với anh những giấc mộng không ngờ

Anh giấu kín như em không thổ lộ

 

Muốn ghì em trong vòng tay xiết chặt

Tóc ngắn, dài quấn quýt buộc lòng nhau

Đôi môi anh gần kề như muốn đặt

Một nụ hôn đằm thắm trên môi em

 

Dường như anh đang thì thầm trong đêm

Em yêu dấu, gần thêm, còn quá xa!

 

Thanh Ngọc

( Lời bài hát )

https://www.trinhnu.net/nhac/119772

 

Xuân Nồng


Xuân Nồng

Mùa xuân đến cho chồi non lố dạng
Những bông hoa cúc dại mọc đầy sân
Nắng vàng tươi trên bãi cỏ xanh êm
Trời lành lạnh nhưng đã tan băng giá

Chim theo đàn tìm về khung trời cũ
Hót líu lo xao động vườn hoang vu
Cửa đóng im ngăn rét mướt đông qua
Giờ hé mở cho hương xuân tìm đến

Tình chứa chan trong mắt em lóng lánh
Tuổi xuân thì xanh ngát những mộng mơ
Nhặt hoa khô ép trong những bài thơ
Được chép lại trên những tờ giấy mỏng

Anh vẫn đọc với rất nhiều rung động
Những vần thơ bàng bạc nỗi nhớ thương
Đã xa rồi thời chung một mái trường
Đời xuôi ngược nợ áo cơm chồng chất

Gửi em yêu nhánh mùa xuân tươi thắm
Một chút tình ấp ủ mãi trong tim
Em ngây thơ và em rất dịu hiền
Là chúa xuân trong hồn anh say đắm …

Thanh Ngọc


Họa Thơ:

TÌNH XUÂN


Mùa xuân về hoa muôn mầu đa dạng,
Bồ công anh một sáng nở vàng sân,
Bày o­ng bướm theo hương sắc tần ngần,
Những hạt sương trắng ngần thôi lạnh giá.

Cành cây khô cũng vươn mình trổ lá,
Chim đỗ quyên lơi lả vườn hoang vu,
Vài cánh cửa kép kín thuở tàn thu,
Xuân gõ cửa phiêu du đã về đến.

Em nơi nào người xưa anh quí mến,
Lần chia tay lưu luyến đẹp ươm mơ,
Là cánh mai ép xác với vần thơ,
Tập lưu bút ngẩn ngơ tình chớ mỏng.

Em đã nhận cùng nhịp tim giao động,
Tâm bồi hồi tựa ngọn sóng yêu thương,
Rồi anh đi lạc mất nơi chiến trường,
Em ngụp lặn vượt đại dương bão táp.

Lật trang thơ cánh mai giờ tan tác,
Gởi người thương chút ấm áp con tim,
Đời không dưng lạc mất dõi mắt tìm,
Anh mãi đợi trong lặng im thăm thẳm./.

Đồng Văn

 

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2025

Biển Tương Tư



Biển Tương Tư

 

Anh đã đi rất xa

Biển ngậm ngùi thương nhớ

Tiếng sóng ru thiết tha

Như gọi người năm xưa

Về đây cùng cát trắng

Cùng trăng sáng đêm thu

Sóng miên man mơ hồ

Thở than nỗi tương tư

 

ĐK:

Bàng hoàng nhìn mây nước

Lung linh ánh sao đêm

Tưởng như đôi mắt ấy

Vẫn sáng ngời yêu thương ĐK

 

Nghe sóng ru thiết tha

Dường lời yêu thương cũ

Trong những đêm rất xa

Với biển trăng mênh mông

Lệ tuôn theo nỗi nhớ

Sầu chất ngất tâm tư

Tình yêu như giọt đắng

Tình chỉ là hư không.

 

Thanh Ngọc

( Lời bài hát )

https://trinhnu.net/nhac/123819

 

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2025

Phải Nói - Chẳng Nói





Thơ:Thanh Ngọc ( Họa thơ Xuân Diệu )
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Trình bày: Thanh Ngọc


Phải Nói

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ ?
Anh tham lam, anh đòi hỏi quá nhiều.
Anh biết rồi, em đã nói em yêu,
Sao vẫn muốn nhắc một lời đã cũ ?

Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ,
Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng;
Không tỏ hay , yêu mến cũng là không.
Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch.

Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích,
Em biết không ? Anh tìm kiếm em hoài.
Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai...
Thì ân ái có bao giờ lại cũ ?

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ,
Phải nói yêu, trăm bận đến nghìn lần;
Phải mặn nồng cho mãi mãi đêm xuân,
Đem chim bướm thả trong vườn tình ái.

Em phải nói, phải nói, và phải nói
Bằng lời riêng nơi cuối mắt, đầu mày,
Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say,
Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết

Bằng im lặng, bằng chi anh có biết !
Cốt nhất là em chớ lạnh như đông,
Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng,
Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ .

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ .

Xuân Diệu


Ch
ẳng Nói !
( Họa thơ )

Yêu thầm lặng, em nghĩ là quá đủ ?
Anh thiết tha, yêu mấy cũng chưa vừa
Phải biết rằng, em ít nói em yêu
Không lập lại tình yêu dường đã cũ?

Yêu như thế, em nghĩ là quá đủ
Vì anh yêu, dù chỉ để trong lòng
Không tỏ bầy, tình vẫn sáng như trăng
Cho nhan sắc em bừng lên chói lọi

Anh say đắm trong tận cùng tình ái
Dõi theo em trên khắp lối em về
Yêu hôm nay mai sao lại hững hờ...
Anh cứ sợ tình ta như đã cũ ?

Yêu như thế, em nghĩ là quá đủ
Nói trăm lần, gian dối cũng bằng không
Dù âm thầm, vẫn nồng đượm đêm xuân
Để chim bướm lượn trong vườn tình ái

Em chẳng nói, chẳng nói và chẳng nói
Cứ cúi đầu không âu yếm nhìn ai
Cứ lặng yên như thể đã đổi thay
Cứ chẳng viết lời yêu thương thắm thiết

Anh phải biết em đã không nói hết
Vì em là thiếu nữ rất mộng mơ
Muốn lời yêu chỉ bàng bạc trong thơ
Trong đôi mắt ngẩn ngơ vì thương nhớ

Yêu như thế, em nghĩ là quá đủ!

Thanh Ngọc 
( Lời bài hát )


Nghe TN hát Chẳng Nói :-)

Cảm Tác:

Trao Em Một Đoá Hoa Lòng

Anh chẳng có vàng son rực rỡ,
Chỉ đôi vần nương gió gửi trao.
Lời thơ ướp hương tình bỡ ngỡ,
Chạm tim em, rung động ngọt ngào.

Mượn hoa cúng Phật xưa người nói,
Anh mượn hoa để tỏ lòng anh.
Dẫu không thật, tình anh rất thật,
Ngát hương yêu, dịu ngọt chân thành.

Nhận đi nhé, môi cười e ấp,
Má bỗng hồng như cánh hoa xinh.
Mắt long lanh thầm trao câu hẹn,
Lời chưa ngỏ, đã rợp trời tình.

Hoa không mật nhưng anh ướp mật,
Em nhận rồi, xin chớ hững hờ.
Đừng như gió thoảng qua ngõ nhỏ,
Bỏ tình anh lặng lẽ bơ vơ.


 Phạm Thiên Thanh
 

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2025

Em Đi Rồi - Demo & Trình Bày



Thơ: Phạm Thiên Thanh
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc


 Trình Bày: Thanh Ngọc



Em Đi Rồi

Mây chẳng muốn bay, trời quên gọi gió
Nắng cũng lặng thầm không rớt trên vai
Dòng sông đứng yên ngắm bóng hình ai
Mà con sóng chẳng còn trôi về bến.

Chiều lặng lẽ không lời chim hót đến
Cánh hoa rơi không muốn vướng chân người
Lá trên cây vẫn lấp lửng chơi vơi
Sợ gió đến cuốn về nơi xa lạ.

Anh ngồi đó, bên ly cà phê đắng
Nhớ em nhiều mà chẳng dám gọi tên
Mười mấy năm... kỷ niệm vẫn êm đềm
Như giấc mộng ngủ quên trong quá khứ.

Nếu một mai trời vô tình nổi gió
Mây lại bay về phía cuối trời xa
Anh vẫn ngồi đây, như thể hôm qua
Chờ nỗi nhớ hóa thành cơn mưa nhỏ.

Phạm Thiên Thanh


Thứ Năm, 20 tháng 2, 2025

Mùa Xuân Em Mặc Áo Xanh - Demo & Trình Bày



Thơ: *Sao Lấp Lánh*
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc


Trình Bày: Thanh Ngọc



Mùa Xuân Em Mặc Áo Xanh ***


Mùa xuân về giữa trời trong,
Em khoác áo biếc, má hồng thắm tươi.
Gió xuân khe khẽ gọi mời,
Lá non vẫy nhẹ, hoa cười bên hiên.

Xanh màu áo, mắt dịu hiền,
Như là mây thả xuống miền mộng mơ.
Bước chân em nhẹ như thơ,
Dáng xuân lả lướt giữa bờ xuân xanh.

Nắng vàng hong tóc long lanh,
Hương xuân quấn quýt ngập tràn trời vui.
Xuân về mang cả nụ cười,
Cùng em trong áo xanh ngời sắc xuân.

*Sao lấp lánh*


Chiều Trên Sông Hàn



Thơ: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Trình bày: Thanh Ng
ọc



CHIỀU TRÊN SÔNG HÀN

Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ, gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi.

Bời bời đêm rủ lơi lơi
Thuyền nghiêng nghiêng nổi, mây rời rời trôi
Sợi buồn, tóc rụng ngang môi
Giọt buồn, sao rụng ngang trời mưa sa.

Bến xưa, bướm cũ, vườn cà...
Cung đàn đứt nhịp theo tà áo bay
Em đi sương lạnh hương đầy
Ta về yêu mãi những ngày yêu em.

Đà Nẵng 1994
(Tuyển tập thơ Lục bát tình - NXB Đồng Nai 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn
 

Xin Em Cứ Mãi Là Chim Én



Thơ: Phan Tưởng Niệm
Nhạc & Hòa âm: Thanh Ngọc
Trình bày: Thanh Ngọc




Xin Em

Cứ Mãi Là Chim Én


Xin em cứ mãi là chim én
cho áo lụa vàng hong nắng xuân
cho con đò chở chiều nắng ấm
cho bến sông xưa khỏi lạnh lùng .

Xin em cứ mãi là chim én
cho dáng thân gầy chút thướt tha
cho ta còn chút tình ngây dại
cho nắng chiều rơi bớt ngậm ngùi .

Xin em cứ mãi là chim én
cho lá vàng rơi thôi xót xa
cho màu áo trắng vương trong nắng
cho tóc huyền bay chút mặn mà .

Xin em cứ mãi là chim én
cho đời còn điểm chút hương hoa
cho ta còn đếm trời sao rụng
cho sắc hương yêu vẫn đậm đà.

PHAN TƯỞNG NIỆM
( 12/6/2005 )


Sóng Vô Tình


Sóng Vô Tình

 

Sóng dâng tràn bãi hoang

Dấu chân người đã tan

Sóng bạc màu nhớ thương

Những con thuyền xa bến

Gió vô tình lướt qua

Cuốn đi niềm ước mơ

Biển xao động sóng xô

Đắm linh hồn bơ vơ

 

ĐK:

Kỷ niệm năm xưa chỉ là bóng mây qua

Mờ dần trong tim chìm sâu những say mê

Bàng hoàng trông theo từng đợt sóng trôi xa

Tuổi vàng phai úa màu

Buồn tràn lên mi chập chờn giấc mơ hoa

Vườn hồng hương đưa nhẹ nhàng dáng ngây thơ

Ngày ngày bên nhau tình như sóng dâng cao

Chất ngất trong hồn sâu ĐK

 

Sóng muôn đời nhấp nhô

Nưóc dâng tràn bãi khô

Cuốn chân người bước xuôi

Trên cát vàng trăng dõi

Biển vang vọng sóng ru

Những linh hồn hắt hiu

Tiếc thương đời khuất mau

Trên biển rộng xanh xao.

 

Thanh Ngọc

( Lời bài hát )

https://trinhnu.net/nhac/122218


Thứ Ba, 18 tháng 2, 2025

Đường Trần



Nhạc & Lời: Thanh Ngọc
Hòa âm: Đinh Lăng & Việt Anh
Trình bày: Thanh Ngọc

https://trinhnu.net/nhac/122115

* Chỉnh lại vài nốt nhạc trong bài so với tiếng hát.



Đường Trần

Chiều tắt nắng gió miên man buồn
Đường im vắng bước chân âm thầm
Ngày tháng cũ vấn vương trong hồn
Mùa thu ơi!
Tà áo trắng thướt tha sân trường
Từng cánh lá vướng trên tóc huyền
Ngời đôi mắt long lanh dáng thuyền dịu hiền

ĐK:
Một thời đã qua, chìm khuất trong mơ
từng hình bóng xưa, mờ nét ngây thơ
đường chiều hoang vắng, cỏ úa bâng khuâng, hàng cây u trầm.
Tìm mùi hương cũ, tìm bóng trăng thơ
tìm đàn bướm khuya, vờn những bông hoa
vườn đêm hoang vu, cành lá đong đưa ngân lời thiết tha ĐK

Rồi ngày mai nước cuốn đi xa nguồn
Rồi ngày mai những dấu yêu không còn
Ngồi lại đây với tháng năm phai tàn lòng ngậm đau
Từng mùa thu vắng lướt đi vội vàng
Đường trần ngao ngán riêng ta một mình
Kỷ niệm sâu lắng bừng lên chút nắng trong tim.

Thanh Ngọc 
( Lời bài hát )