Thiên Thanh
Mây xanh
xanh, nước xanh xanh
Như tà áo lụa thiên thanh dịu
dàng
Cầu chia ngăn cách đôi đàng
Để hồn thiếu nữ miên man nỗi
sầu
Tuôn từ đâu, chảy về đâu
Cũng về biển mặn bạc đầu sóng
xô
Cây vươn nhánh, lá non tơ
Dù mưa dù nắng không mờ sắc
xanh
Tình còn trong mắt long lanh
Mi cong khép giấu mộng lành
thiên thu…
Thanh Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.