Biển Chiều
Một mình với biển hoang vu
Dạt dào sóng vỗ như ru nỗi buồn
Mây xam xám rọi cô đơn
Hoa lay theo gió thêm hương tóc mềm
Nuối thời gian nhẹ êm tuôn chảy
Để âm xưa xa mãi tầm tay
Mơ hồ tiếng hạc gọi bầy
Dường xa xăm lắm…lay lay trong hồn…
Thanh Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.