Em Và Đêm
Em thấy gì trong đêm đen sâu
thẳm
Trong trái tim trầm lắng ngợp
hương hoa
Tinh tú chập chờn toả ánh
xanh xao
Lửa tình thắp soi đường vào
tình sử?
Lá mùa thu còn vương trên lối
cũ
Đỏ, xanh, vàng soi sáng bởi
trăng loang
Thật mơ hồ nhịp đập những
trái tim
Bay lơ lửng trong không gian
huyền thoại
Em hiền dịu, áo lụa xanh mềm
mại
Như tượng đài sừng sững giữa
hư không
Đôi mắt mơ màng thăm thẳm như
đêm
Cùng vũ trụ xoay bên bờ ảo
mộng
Lời chim ca hòa suối ngàn
chuyển động
Như hơi thở đêm, như khúc nhạc
lòng
Thật diệu kỳ sức sống vẫn
bừng lên
Em và đêm, huyền hoặc tỏa hương
êm…
Thanh Ngọc

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.