Nhớ Người Năm Ấy
Mây bay đi rất xa mờ dần sau
núi đồi
Lòng anh thương nhớ ai buồn
theo tiếng chuông chiều ngân
Từng đàn chim xoải cánh lượn
lờ bên mái tranh
Tiếng sáo như âm thầm vẳng
khúc buồn bâng khuâng
ĐK:
Ráng chiều tắt trong dòng
sông bập bềnh những cánh rong
Lá vàng úa trên hàng cây nhẹ
rơi theo gió lay
Dáng kiều nữ không còn bên
rèm lụa đôi mắt xinh
Như vẩn vơ dõi tìm ai cùng
thuyền vẫn lướt qua ĐK
Nghe hơi thu sắt se lạnh lùng
trên bến buồn
Thuyền theo con nước xa chiều
hoang tím như màu sim
Từng ngày trôi hờ hững cửa nhà ai đóng then
Bám rêu loang võ vàng… Nhớ ai
lòng thở than.
Thanh Ngọc
( Lời bài hát )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.