
Mắt em đong đưa
Sau hàng dậu thưa
Chao ôi tâm hồn
Chàng mất bao giờ
Em vuốt mái tóc
Em cười lẳng lơ
Má em hồng nắng
Chàng lặng hàng giờ
Em đi không hẹn
Mất hút dáng mềm
Chàng vò chiếc lá
Ôi con đường buồn...
Thanh Ngọc
Sương Thu
Không gian thắm lá thu bay
Gió thu lay nhẹ tóc mai sợi buồn
Thuyền người xuôi nước xa nguồn
Sương thu giăng lệ trắng đường tiễn ai
Bóng người đã khuất xa rồi
Nắng vàng như úa bên trời nhớ thương
Những hàng cây lá phủ sương
Hơi thu hay lệ vấn vương hoen mờ
Mây trời, mặt nước lặng lờ
Cành khô lả ngọn hững hờ soi nghiêng
Thu tĩnh lặng như bình yên
Lung linh đáy nước chông chênh dáng buồn...
Thanh Ngọc(Milano)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.