Nàng đi chân trần dọc theo bờ
biển, bầu trời thăm thẳm đầy sao nằm rải rác và trăng sáng dị thường, trong gió
như mang theo hương biển mặn nồng nàn làm nàng thấy thật dễ chịu. Đêm hè thật
vui với đèn chiếu sáng và tiếng nhạc xập xình từ các quán trên bờ và người qua
lại nhộn nhịp, đêm hè làm con người ta quyến luyến những giây phút ngắn ngủi cùng
biển nên không muốn về ngủ sớm.
Đang mơ mộng với đất trời bao
la bỗng nàng nghe tiếng meo meo nên nhìn về hướng đó, gần bụi cây có một chú mèo
thật đẹp với bộ lông trắng muốt và đôi mắt xanh lơ, cổ đeo một dây chuyền to bản
và mặt trái tim lớn bằng vàng đang nhìn nàng chằm chặp làm nàng muốn rụng tim và
tiến lại gần, nhưng nàng bước đến đâu thì chú mèo lại di chuyển đến đó, nhưng vẫn
giữ khoảng cách gần. Cứ như vậy cho đến khi nàng theo chân chú mèo con đến một
khúc biển hoang vắng và rất hữu tình, chỉ còn ánh sáng trăng huyền ảo soi rọi
trên bờ cát và ghềnh đá mà sóng biển đập mạnh vào làm tung cao bọt trắng.
Nàng quỳ gối xuống cát nhìn
chú mèo và chớp chớp mắt, một dấu hiệu thân thiện mà nàng xem được trên Net về
tâm lý mèo. Lạ lùng thay chú mèo bỗng lại gần và nằm gọn trong vòng tay của nàng,
để cho nàng vuốt ve bộ lông mượt mà và khẽ kêu meo meo thật đáng yêu. Kìm lòng
không được nàng nhắm hờ mắt, dụi mặt vào cổ chú mèo hôn tới tấp lên. Tiếng chuông điểm mười hai giờ khuya vọng lại
và đôi tay nàng bỗng nhẹ hẫng. Nàng ngạc nhiên mở mắt, chú mèo bỗng biến mất và
thay vào đó là một người đàn ông trung niên khá đẹp trai và dáng vẻ mạnh mẽ đứng
trước mặt nàng. Hoảng hốt, nàng đứng bật dậy và chỉ hoàn hồn khi người ấy dơ
tay lên ra hiệu cho nàng bình tĩnh lại.
-
Cô yên tâm và hãy
nghe tôi nói, tôi là người tốt.
-
Chú mèo đâu rồi,
sao ông lại xuất hiện khi mèo chạy mất rồi?
Hỏi
xong nàng mới chợt nhận ra người ấy mặc một bộ y phục cổ xưa của nước Ba Tư và
cổ đeo sợi dây chuyền của mèo trắng. Ông ta như đọc được ý nghĩ của nàng và nói
ngay
-
Đúng, tôi là người
nước Ba Tư, hơn thế nữa tôi từng là vua của nước Ba Tư. Cô đừng ngạc nhiên vì
sao tôi có thể hiểu và nói được ngôn ngữ Việt Nam nhé.
Thế là nàng không nói nữa và để
ông ta kể.
Thì ra ông ta từng là ông vua
độc ác của xứ Ba Tư một ngàn lẻ một đêm.
Ông bị hoàng hậu và phi tần ngoại tình
nên tức giận, thù ghét đàn bà và trở thành ác độc, ông ta ban lệnh sẽ cưới một
cô gái một đêm và sẽ giết họ sáng ngày hôm sau. Nhiều gia đình có con gái đã bỏ
xứ ra đi. Thấy đất nước lâm nguy, cô con gái của tể tướng, là người thông minh,
tài trí và giàu nghị lực đã xin cha cho mình là người vợ một đêm của ông vua. Ông
đau lòng như cắt nhưng phải chiều theo ý muốn của nàng. Điều nàng cầu xin vua là
cho em gái nàng đánh thức nàng lúc trời sắp sáng và kể cho cô em cũng như vua một
chuyện trước khi bị xử tử. Vua bằng lòng và thế là nàng đã kể chuyện mà đoạn hấp
dẫn là khi trời sáng, đến giờ nàng bị xử tử vẫn chưa xong, vị vua nóng lòng
nghe nàng kể tiếp nên đã hoãn không xử tử nàng. Thế là hết đêm này đến đêm khác
vua say sưa thưởng thức chuyện nàng kể cho đến khi đem lòng yêu nàng và cưới nàng
làm vợ.
( Trích đoạn bài viết trên internet )
Sau khi qua đời, vua vì tội ác
nên đã phải chịu nhiều nhục hình, và cái khổ nhất là sẽ bị biến thành mèo Ba Tư
mắt xanh lông trắng, rong ruổi ở trần gian mà không bị uống thuốc lú, sẽ nhớ
nguyên vẹn mối tình với hoàng hậu cuối có tài kể chuyện và sẽ nhất tâm nhất trí
tìm nàng. Khó lắm vì muốn thành người thì sẽ phải có một cô gái nào hôn lên mèo
lúc nửa đêm để được trở lại kiếp người, mà người ấy không phải là người vợ tiền
kiếp của vua. Mèo thường chỉ sống nhiều lắm là hai mươi năm, nhưng chú mèo…đặc
biệt này sẽ không chết, mà sẽ phải dong duổi tìm kiếm người vợ cũ, với tâm trạng
cô đơn buồn khổ mãi mãi nếu không thành công. Một nàng tiên nghe Thượng Đế phán
thì mũi lòng, tội cho người đàn ông ấy, nên đã lén đeo vàng cho mèo khi thả xuống
cõi nhân gian, để ngộ nhỡ khi thành người thì có chút vốn sinh nhai. Cũng vì vậy
mà nàng sau đó cũng bị đày xuống trần gian!
-
Trời cũng không nỡ
tuyệt tình nên cho tôi cái tài có thể hiểu và nói được tất cả các thứ tiếng nếu
như thành người cô ạ.
-
- À, ra là vậy! Quả
là ông đã từng quá ác…tuy nhiên tôi cũng muốn giúp ông. Thế nhưng làm sao ông
nhận ra vợ cũ vì có thể là nàng sẽ không còn hình dạng như xưa.
-
Không, nàng là người
phúc đức nên khi đầu thai sẽ vẫn giữ nguyên dung mạo xinh đẹp như xưa, và tôi sẽ
nhận ra ngay.
-
Thế gian rộng lớn
mênh mông biết tìm đâu…Tôi chợt nhớ một nơi mà ông có thể tìm được chăng, đó là
nước Mỹ, nơi có hai nhân vật mà tôi biết qua Trinh Nữ Net, cả hai cùng có tài kể
chuyện, là Hoài Thương Kỷ Niệm và Hoàng Ân, một người cũng kể chuyện hay không
kém về nhiều đề tài, đọc họ viết rất mê. Mà Hoàng Ân có làm một bài thơ …nhớ từ
tiền kiếp nữa đó. Tôi hát cho ông nghe nhé.
Ca Dao Và Em 2
Tương-tư sầu vạn-cổ-thành,
Chiêu-cung thánh-chỉ, em vào cấm-cung.
Tương-tư mỗi mùa sao ngâm,
Là đêm trăn-trở nguyệt thơm nhớ Tình...
Nồng cay men rượu, dâng Anh,
Bài thơ mơ dáng Tình-Quân huy-hoàng.
Vàng như Cúc Đại-Đóa-Hoa,
Khai mùa, nở rực góc lầu nghiêm-phong.
Ngọt đêm nguyệt tỏ mối tình,
Thơm đêm sao sáng như bờ mắt trao.
Cuồng đêm kinh-đô mỹ-nhân,
Dâng Anh ánh mắt, môi sen, gót ngà:
Ngọt vầng nguyệt ngát đêm Yêu,
Thơm lưới sao bạc mắc tình cá em.
Cuồng Anh bể cả, đảo ngông,
Dâng Anh trọn-vẹn Mối Tình Đầu say!
Bài thơ xin chuốc dâng Anh,
Có lời khấn nhỏ bên hiên thánh-đường.
Bài thơ nhỏ mọn, khiêm-nhường,
Ủ tình em tội, ủ lòng em thiêng,
Ủ đời em vọng trao Anh,
Ủ luôn nỗi nhớ tên Anh gọi thầm...
Ngọt như ánh nguyệt đêm Rằm,
Tương-tư.. ai hát khúc hò mến thương...
Hoàng Ân
( Trích đoạn )
Người đàn ông đôi mắt mơ màng lắng nghe nàng hát,
như chìm vào ngày xưa …quá xưa…
Sau cùng ông bắt tay nàng, nói lời cảm tạ rồi lầm
lũi bước đi.
Nàng nhìn theo, lòng dâng nhiều thương cảm… Trăng
bỗng trở thành thật to, chiếu sáng vào nàng một cách chói chang, nàng giật mình
tỉnh giấc, thì ra đó chỉ là giấc mơ!
Thanh Ngọc
*
Cảm hứng từ bài viết rất ưu ái của Hoài Thương Kỷ
Niệm dành cho N, cám ơn HTKN thật nhiều nhé.
* Cám ơn thi sĩ Gió Viễn Du với " Treo Trước Cổng Nhà Nhạc Sĩ Thanh Ngọc " một
cách cám ơn rất…dễ thương!